Ở khắp mọi nơi và mãi mãi | In spaces of everscape, at time without end
mở xưởng của | an open studio by NGUYỄN TRẦN NAM
Time & Location
Jul 19, 2024, 6:00 PM – Aug 18, 2024, 7:00 PM
Manzi Exhibition Space, 2 Ng. Hàng Bún, Nguyễn Trung Trực, Ba Đình, Hà Nội, Vietnam
About the Event
[PLEASE SCROLL DOWN FOR ENGLISH]
Manzi thân mời các bạn tới dự đợt mở xưởng của nghệ sĩ Nguyễn Trần Nam - ‘Ở khắp mọi nơi và mãi mãi’ với bộ tác phẩm trên chất liệu giấy dó đầu tiên của anh.
Sự kiện mở xưởng: 18.00 tối thứ Sáu ngày 19 tháng 7 năm 2024
Trưng bày: từ 20.07 đến hết 18.08.2024 (11.00 - 19.00 các ngày thứ Ba - Chủ Nhật)
Manzi Exhibition Space, 2 ngõ Hàng Bún, Ba Đình, Hà Nội
Nối dài khảo cứu về bạo lực & quyền lực, cái chết & hóa thân, hoài nghi & tưởng tượng - những chủ đề đã ghi nhận diện mạo cá biệt và độc đáo của Nguyễn Trần Nam trong quang cảnh nghệ thuật đương đại Việt Nam nhiều năm qua, chuỗi tác phẩm mới trong đợt mở xưởng này tiếp diễn một danh mục chi li các cảnh huống, quen thuộc cũng có nhưng phần nhiều lạ lẫm và bất ngờ. Không chỉ là những phản chiếu riêng tư phần ký ức và ám ảnh cá nhân của nghệ sĩ được đan cài với những ám chỉ rộng lớn hơn xung quanh các sự cố chính trị - xã hội và nhiễu động thời cuộc, các cảnh huống trong ‘Ở khắp mọi nơi và mãi mãi’ còn dẫn dụ nhiều khả thể hư cấu mang tính huyền thoại và siêu thực. Sự đổi mới này được nghệ sĩ đề xuất thông qua ba phương án:
Thứ nhất là bối cảnh và không gian đổi khác (đến từ việc thay đổi chất liệu): Bằng việc chuyển đổi từ địa hạt quen thuộc như sơn mài và sơn dầu vốn gắn bó với nghệ sĩ bấy lâu nay sang một bề mặt chất liệu mới - nhiều tự do và bay bổng hơn - là giấy dó, dường như nghệ sĩ được giải phóng khỏi bối cảnh lệ thật và những ranh giới vẫn định sẵn trong các sáng tác trước đây. Không gian mơ hồ đi, trở thành một kết cấu đồng hiện, nơi mọi vật đều đang là và mọi sự đều được phép. Một thế giới như vậy vừa khả thể cho bất kỳ bạo hành và áp bức nào, vừa vỗ về mọi cơn mơ, lại đầy ắp cơ hội hóa giải cho những nỗi hoài nghi;
Thứ hai là những chỉ dấu đến từ các nhân vật: Các cá thể mang hình người trong tranh của Nguyễn Trần Nam luôn bị giấu đi diện mạo và danh tính.Tới loạt tranh này, đến động cơ và mục tiêu của chúng cũng không còn rõ ràng nữa. Dật dờ trong những dáng điệu chừng như vô vọng, lại cũng có thể là sự xảo quyệt trá hình, những nhân vật bí ẩn và vô xác định này luân phiên thực hiện những hành động không thể giải đoán. Phi lý nhưng nhất quán: hành vi vô hại thông thường khi được diễn lại thông qua các nhân vật trong tranh sẽ dần biến đổi: từ bạo lực hóa đến nghi lễ hóa: từ nhỏ bé, vô hại ban đầu, các hành động dần trở nên nặng nề, đầy hăm dọa, sau rốt thì nhẹ bẫng choáng ngợp, đầy thần tính.
Thứ ba là sự có mặt của một loạt vật thể dị biệt trong tranh (một cái thang, cái cây chết khô, một con mắt rớt tròng, nội tạng bị mổ ra, xác hươu,...). Kết cấu đồng hiện của không gian nếu soi chiếu quanh hệ thống ký hiệu lạc lõng và lạ lẫm này hẳn nở ra vô vàn những tín hiệu biểu thị mới, hệt như ảo giác bừng nở từ cú xoay của ống kính vạn hoa: Chúng là thánh tích hiển linh hay vật chứng tố cáo tội lỗi, là dấu vết nơi hiện trường vụ hành quyết hay lễ đài hiến tế, là trừng phạt thủ tiêu hay một hiến dâng xác quyết và tự nguyện…
‘Ở khắp mọi nơi và mãi mãi’ đánh dấu lần trở lại thứ tư của Nguyễn Trần Nam tại manzi. So với ba chương đã qua, đợt mở xưởng này có lẽ là một bước chuyển cả về ý niệm, tính thẩm mỹ và năng lượng sáng tạo. Hồi thứ tư này mở cửa trong 4 tuần (từ 19 tháng 7 đến hết ngày 18 tháng 8) tại Không gian triển lãm manzi. Vào cửa tự do.
__________________________________
IN SPACES OF EVERYSCAPE, AT TIME WITHOUT END
An open studio by Nguyen Tran Nam
Opening party: 06.00 PM, Friday night 19 July 2024
On display: from 11.00 AM to 07.00 PM 20 Jul - 18 Aug 2024 (Tue - Sun)
Manzi Exhibition Space, no. 2 ngõ Hàng Bún, Ba Đình, Hanoi
In this open studio, Nguyen Tran Nam, a Hanoi-based visual artist whose idiosyncratic oeuvre has been shaped by recurring themes of violence & power, death & immortality / incarnation, doubt & imagination, will extend his exploration into surrealism and speculative fiction. Titled ‘In spaces of everyscape, at time without end’, his fourth showcase at manzi and his first-ever body of painting using dzo paper as the main medium will present a catalogue of situations. Some of them are common and familiar in his art world, but the majority of other scenarios are quite new and uninvestigated. More than a reflection of his private memories and obsessions that haunted the artist himself, this series also depicts a shared curse put on his homeland and surrounding people, as indicated by the tactful allusions to some past sociopolitical episodes and the unrest of the current climate. That kind of subtlety and understatement in his paintings stimulates numerous possibilities for interpretation and fictionalization, with three innovative perspectives are suggested:
First is the shift in context and space (resulting from material changes): By stepping out of the familiar domain of lacquer and oil paint, which has long been identified with the artist, and toward a new material surface that is fragile yet much more free to drift—dzo paper—the context within Nam’s paintings is devoid of any specified position and staging arrangement. With borders dissolved, 'the spaces of everyscape', therefore, collapsed into one and single co-presence, in which everything comes into being and anything is permitted. Such a universe allows for both violence and oppression; fancy is all soothed with dreams, and no doubt is left unresolved.
Second is the set of signals coming from the characters in paintings: absurd yet consistent.
The human-shaped individuals, the main protagonists of Nguyễn Trần Nam’s painting, continue to be presented without faces or any definitive identities. These mysterious characters are performing indecipherable actions, whether in an innocent, despairing posture or a sly, cunning masquerade.Their motivations and ambitions remain ambiguous. However, it is evident that no matter how minor or benign the behaviors begin, when reenacted by the protagonists, all activities become brutalized or ritualized, full of menace and divinity.
Third is the presence of a new set of bizarre objects in the painting (a ladder, a dead tree, a fallen eye, dissected internal organs, a deer carcass, etc.). The co-existing structure of space, projected around this system of symbols, will undoubtedly bloom with numerous new signs, much like an illusion sprouting from the rotation of a kaleidoscope: They are holy relics or evidence denouncing sins, remnants from an execution site or a sacrifice altar, an imperative punishment or a deliberate voluntary offering ...
Ten years after his first presentation at manzi ( solo exhibition Broken Chapters), ‘In spaces of everyscape, at time without end’ marked a change in concept, aesthetics, and creative energy of Nguyễn Trần Nam, promising a new chapter in his future practice.